Quả thực, dưới ánh mặt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học. Nhắc đến nghề giáo cao quý ấy, trong tâm trí tôi lại hiện lên hình ảnh cô cùng những bài giảng, những lẽ sống tuyệt vời... Hôm nay, thật vinh dự và hạnh phúc biết bao khi tôi được viết về cô - người giáo viên mà tôi hết mực trân quý, người đã “sáng soi” tâm hồn tôi. Cô là cô giáo Trần Thị Huyên - giáo viên bộ môn Toán của trường THCS Trâu Quỳ.
Cô giáo Trần Thị Huyên sinh năm 1970. Tốt nghiệp Đại học năm 1991, với tình yêu với bộ môn Toán học, cô trở thành giáo viên và từng dạy học qua 3 trường: Lệ Chi, Đặng Xá và Nông nghiệp I. Hiện tại, cô đang dạy tại trường của chúng tôi – THCS Thị trấn Trâu Quỳ và có lẽ cũng là bến đỗ cuối cùng của cô. Trong thời gian công tác, cô đã được Sở Giáo dục và đào tạo Hà Nội trao tặng danh hiệu giáo viên dạy giỏi cấp Thành phố. Cùng với sự nhiệt tình trong các hoạt động phong trào của trường , năm 2000, cô vinh dự được đứng trong hàng ngũ của Đảng. Trong mắt các bạn học sinh, cô Huyên là một cô giáo tuyệt vời. Trong mắt các thầy cô trong trường, cô là một người đồng nghiệp đáng mến. Nhưng trong mắt tôi, cô Huyên còn đặc biệt hơn thế nữa…
Cô Huyên - một người giáo viên vĩ đại!
Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc: " Người thầy trung bình chỉ biết nói, người thầy giỏi biết giải thích, người thầy xuất chúng biết minh họa, người thầy vĩ đại biết cách truyền cảm hứng." Cô Huyên là một người vĩ đại như vậy đấy! Cô đã biến tôi từ một cô học trò rất sợ môn Toán, giờ đây cũng biết yêu thích những con số, cũng ngồi cặm cụi giải những đề toán cô cho mà không thấy nhàm chán. Nếu ai đó nói rằng toán học là một môn khô khan thì khi đến với giờ học của cô, chắc chắn họ sẽ bác bỏ định kiến ấy. Cô khiến những con số bỗng có linh hồn! Các giờ học luôn đầy ắp niềm vui và tiếng cười, bởi những kiến thức Toán học truyền đạt lại cho chúng tôi với phương pháp dễ hiểu nhất, với những ví dụ minh họa sống động và đôi khi là những câu đùa rất dễ thương khiến giờ Toán luôn là giờ học mà chúng tôi mong đợi nhất. Môn Toán tưởng chừng khó khăn và ngột ngạt, nhưng đến với cô Huyên, nó mới thật thú vị làm sao! Cô không dạy học bằng sách vở, cô dạy bằng cả trái tim! Cô Minh - cô giáo dạy trong trường đã nhận xét rằng:"Cô Huyên chính là bệ phóng giúp những ước mơ của các em học sinh trở thành hiện thực." Tôi cũng thấy vậy. Cô phát hiện ra những bạn có năng khiếu môn Toán để bồi dưỡng và tạo môi trường tốt nhất để phát triển tài năng, cô luôn kịp thời nhận ra những ai có khúc mắc và gỡ rối nó cùng với một nụ cười thật tươi. Có gì không hiểu, cô giảng đến lúc kỳ hiểu mới thôi. Nói: "Giáo dục là thắp lửa chứ không phải đổ đầy" thì cô Huyên đã khơi dậy ở tôi ngọn lửa tâm hồn, cô giữ lửa và truyền đi ngọn lửa kiến thức, soi đường cho bao thế hệ học sinh. Dẫu biết việc giảng dạy cũng giống như làm vườn, và sẽ không thể hái được những bông hoa nếu không chạm vào gai, dẫu có lúc khó khăn và vất vả trên con đường trồng người, cô Huyên vẫn luôn truyền đi niềm cảm hứng bất tận không chỉ với bộ môn Toán học mà còn với sự nhiệt huyết và lòng yêu nghề của cô. Cô là người giáo viên vĩ đại nhất!
Cô Huyên - một người mẹ hiền.
Cô Huyên hiền lắm! Những lúc chúng tôi làm sai, cô cũng nghiêm khắc chỉ bảo, bởi vậy với tôi cô cũng như một người mẹ. Vijaya Lakshmi Pandit tâm niệm rằng mục tiêu của giáo dục là con đường dẫn lối tâm hồn, vươn đến cái chân và thực hành cái thiện. Và cô Huyên đã thực hiện mục tiêu ấy, cô làm đầy tâm hồn chúng tôi bằng những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống. Cô thích kể chuyện lắm! Cô dạy Toán, nhưng nhiều lúc cô làm tôi bất ngờ với những câu nói đầy chất văn, cách diễn đạt trôi chảy gửi gắm những bài học tuy nhỏ nhặt mà thấm thía sâu xa. Từ câu chuyện của cô, tôi học được những bài học về tham gia giao thông, về chuyện thi cử, về cách ứng xử trong cuộc sống,... Cô cũng hay kể cho chúng tôi về lối sống nề nếp của cô, những câu chuyện vui về học trò hay về thời học sinh của cô. Những câu chuyện ấy khiến cho tôi càng thêm yêu quý cô, bởi qua chúng, tôi thấy cô thật chân thành và tình cảm. Cô luôn quan tâm đến mọi người. Cô hay cho tôi chiếc bút đen để viết sổ đầu bài, cô hỏi tôi về cái áo khoác đồng phục, hỏi thăm tình hình thi cử và động viên tôi. Một lần nữa, cô truyền cho tôi niềm cảm hứng về lẽ sống thật tuyệt vời. Nếu "chín phần mười sự giáo dục là động viên khích lệ" thì có lẽ cô Huyên đã hoàn thành cả chín. Những lúc chúng tôi gặp khó khăn trong học tập, cô luôn hỏi han và giúp đỡ tận tình. Cô rất giỏi, vậy mà cô còn nói: "Các bạn còn giỏi hơn cô ngày trước rất nhiều…" để khích lệ chúng tôi trước một bài toán khó. Cô còn chuẩn bị những phần thưởng nhỏ để khuyến khích chúng tôi chăm làm bài. Sự dịu dàng, bao dung của cô mang lại cho chúng tôi cảm giác ấm áp. Cô cố gắng vì chúng tôi rất nhiều, để chúng tôi có một tương lai tốt hơn. Cô Huyên như người mẹ, hiền từ như vậy đấy!
Cô Huyên - người định nghĩa lại cho tôi hai chữ “tâm huyết”.
Thật may mắn cho tôi khi được là một phần của lớp bồi dưỡng học sinh có năng khiếu Toán do cô thành lập. Cô không lấy của chúng tôi đồng nào cả! Cô chia sẻ rằng cô thành lập lớp là vì nghĩa vụ của cô đối với thành tích chung của nhà trường và là đứa con tinh thần mà cô dồn hết tâm huyết vào. Ở lớp học ấy, chúng tôi dường như được “khai sáng”. Biết bao kiến thức bổ ích, những kỹ năng Toán học được cô truyền đạt với tâm huyết mà cô luôn mang trong mình. Những khi chúng tôi hiểu bài, rồi khi giải được những bài toán hóc búa, cả lớp học đều rộn ràng niềm vui của cả cô và trò. Cô cũng hay mua bánh mì cho chúng tôi vì sợ chúng tôi đói và mệt. Có bạn bố mẹ còn e ngại, cô gọi điện thuyết phục. Có bạn nhà xa, cô sẵn sàng đưa đón. Có những tờ phiếu bài tập được cô viết tay, vì cô bảo rằng cứ có thời gian là cô đều tranh thủ viết bài vì đánh máy lâu quá! Tất cả, tất cả những điều này, cô thực hiện với lòng yêu nghề và cũng là vì chúng tôi nữa. Tôi thực sự cảm kích cô, bởi cái “tâm” với nghề và tình yêu mà cô dành cho chúng tôi, quả thực rất lớn lao. Những gì cô viết lên tấm bảng cuộc đời, tôi không bao giờ xóa được.
Như lời Bác Hồ đã nói: “Người thầy giáo tốt, người thầy giáo xứng đáng là người thầy vẻ vang nhất, dù tên tuổi không đăng trên báo, không được thưởng huân chương song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh…” Cô Huyên chính là người anh hùng của tôi, người đã thắp lửa tâm hồn tôi. Những lời tôi viết ra đều là những lời từ tận đáy lòng, cũng là lời cảm ơn và tình cảm chân thành mà tôi dành cho người cô kính yêu. Dẫu biết “một ngôi sao chẳng sáng đêm” nhưng cô giáo Trần Thị Huyên vẫn đang ngày đêm cống hiến hết mình, vì một thế hệ học sinh thân yêu. Và những tấm gương đẹp như cô xứng đáng được lan tỏa, để chúng ta biết thêm về một con người với lòng yêu nghề sâu nặng cùng những lẽ sống cao đẹp.
Nhiệt huyết, yêu nghề luôn bùng cháy trong cô,
Tận tụy sớm hôm vì đàn em yêu dấu
Dịu dàng, bao dung cùng trái tim nhân hậu
Sóng gió, khó khăn…đều vững bước vượt qua.
Gương sáng điển hình ngành giáo dục vươn xa
Là bông hoa giữa ngàn hoa việc tốt
Là người mẹ hiền với đàn em thân thiết
Nối tiếp thành công trong sự nghiệp trồng người…
Nguyễn Thị Thu Trang-học sinh lớp 9E