Thầy Đỗ Văn Tiến sinh năm 1960 tại Hà Nội trong một gia đình trung nông có truyền thống hiếu học. Thầy tốt nghiệp Đại học Sư Phạm Hà Nội II, chuyên ngành Vật Lý. Khi mới ra trường, thầy công tác tại trường Trung học An ninh Nhân dân I thuộc Bộ Nội vụ. Sau đó, thầy về công tác tại quê hương Gia Lâm. Thầy có một vài bến đô nhưng bến đỗ gắn bó với thầy nhất, dành nhiều tình cảm và tâm huyết nhất với thầy chính là trường Trung học Cơ sở Thị trấn Trâu Quỳ. Mặc dù thầy công tác tại trường chỉ trong tám năm và tôi được gắn bó với thầy năm năm – một khoảng thời gian không dài nhưng đủ để tôi yên mến, kính trọng thầy.
Nếu ví trường Trung học Sơ sở Thị trấn Trâu Quỳ là một con thuyền đang băng băng tiến lên trong sự nghiệp giao dục thì thầy Đỗ Văn Tiến chính là người thuyền trưởng vững vàng cầm lái con thuyền ấy. Trên cương vị là người lãnh đạo, thầy luôn trăn trở làm thế nào để đưa ngôi trường trở thành một đơn vị giáo dục mạnh cả về chất và lượng, trở thành một “thương hiệu”, một địa chỉ tin cậy với nhân dân địa phương. Với lòng tâm huyết, sự thấu hiểu cặn kẽ tâm tư, nguyện vọng của cán bộ giáo viên, với trình độ quản lí dày dặn, tầm nhìn xa trông rộng, thầy đã đoàn kết được mọi cán bộ giáo viên trong tập thể nhà trường.
Đến thăm trường tôi dù chỉ một lần, bạn sẽ cảm nhận được sự nhiệt huyết và trách nhiệm của thầy. Thầy bao giờ cũng là người có mặt sớm nhất và ra về muộn nhất trường, điều đó đã trở thành thói quen trong công việc hàng ngày của thầy. Khi đường phố đã lên đèn, sân trường vắng bóng học sinh thầy tôi vẫn cặm cụi, miệt mài bên chiếc máy vi tính thân quen say sưa làm việc. Làm việc với thầy, chúng tôi học được cách sắp xếp công việc khoa học, chính xác. Thầy luôn tạo điều kiện để chúng tôi chủ động công việc của mình, điều đó giúp chúng tôi nhanh chóng trưởng thành.
Với các em học sinh, ấn tượng mà thầy để lại trong các em cũng thật đẹp. Khi tôi cho các em chia sẻ: “Hãy viết về một người thầy cô trong nhà trường tuy em không được trực tiếp học nhưng vẫn để lại trong em nhiều cảm xúc” thì thật bất ngờ, các em đã chia sẻ những tình cảm chân thật, xúc động. Có em viết “ tuy thầy không truyền dạy cho em tri thức nhưng em cảm nhận được thầy luôn lặng lẽ đứng đằng sau, dõi theo, quan tâm, lo lắng, tạo cho chúng em môi trường học tập tốt nhất”. Đó là những tình cảm ấm áp mà các em cảm nhận được từ thầy qua những lời dặn dò mỗi thứ hai đầu tuần, đó là những lời động viên các em trước mỗi kì thi học sinh giỏi. Xúc động nhất là những dòng viết của em học sinh cá biệt khi mắc sai lầm, được thầy mời vào hỏi han, trò chuyện. Sự quan tâm, gần gũi, hiểu biết của thầy đã cảm hóa được em.Có em học sinh thì tự sâu thẳm trái tim mình nói lời cảm ơn đến thầy đã cho em được trải nghiệm những hoạt động bổ ích, nhờ thầy mà em đã phát hiện ra một năng khiếu mới của mình, chắp cánh ước mơ cho tương lai. Những tình cảm của các em chính là muôn vàn bông hoa tươi thắm tri ân tới người thầy mẫu mực, đáng kính.
Nhắc đến thầy, tôi còn thấm thía câu danh ngôn nổi tiếng “Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó, nhưng chớ quên người cầm đèn đang kiên nhẫn đứng trong đêm” ( R. Ta – gor). Vâng, nhắc đến thành tích của trường Trung học Cơ sở Thị trấn Trâu Quỳ thì chúng tôi không khỏi tự hào khi được là thành viên của một ngôi trường với nhiều thành tích: Ngôi trường mới thành lập được ba năm đã đạt Chuẩn quốc gia. Nhiều năm nhà trường luôn đạt và giữ vững danh hiệu “ Tập thể lao động xuất sắc”, năm nào cũng có giáo viên đạt danh hiệu giáo viên giỏi cấp huyện, cấp thành phố, tỉ lệ học sinh thi đỗ vào THPT luôn đứng đầu huyện. Thế nhưng, thầy chưa bao giờ đăng kí cho mình danh hiệu thi đua cá nhân dù hoàn hoàn xứng đáng bởi thầy luôn tâm nguyện tạo cho đồng nghiệp cơ hội phấn đấu. Thầy quả đúng là một người cầm đèn thầm lặng, kiên nhẫn, đáng kính đằng sau những ánh hào quang kia.
Từng lớp học sinh đến rồi đi, mái tóc thầy đã bạc dần theo thời gian. Giờ đây, người “thuyền trưởng” ấy đã cập đến bến bờ của sự nghiệp riêng mình với bao trăn trở làm thế nào để “con thuyền” của nhà trường tiếp tục vươn lên. Chúng tôi sẽ luôn giữ mãi trong tim mình hình ảnh của “vị thuyền trưởng” hiền từ, mẫu mực, đáng kính và sẽ cháy lên, lan tỏa nhiệt huyết mà thầy đã truyền cho để tiếp tục đưa mái trường Trung học Cơ sở Thị trấn Trâu Quỳ ngày càng vững vàng hơn.
Nguyễn Thị Mỹ Hằng - Giáo viên